Mục lục:Cung oan ngam khuc 1905.pdf

Tựa đềCung oán ngâm khúc Xem thông tin tại Wikidata Xem và sửa dữ liệu tại Wikidata
Tác giảNguyễn Gia Thiều Xem thông tin tại Wikidata
Dịch giảEdmond Nordemann Xem thông tin tại Wikidata
Nơi xuất bảnHuế
Năm xuất bản1905
Tập tin nguồnpdf
Tiến triển Hoàn tất

Các trang (giải thích tình trạng trang)

MỤC-LỤC

I. -
Ông Dời cứ hay đem chữ phận bạc ghẹo khách má hồng, để người ta phải oán-thán! Mình là người con gái, sắc thì: tươi như hoa, đẹp như gấm; tài thì: thơ liền anh Lí-Bạch, vẽ liền chị Vương-Duy, đàn đọ Tương-Như, cờ ngang Đế-thích. Từ quan cho đến dân, ai nghe tiếng cũng muốn ngấp-nghé! Số mình về sau chẳng cũng vui lắm ư!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
7
II. -
Thế nhưng mà nghĩ quộc đời như dấc chiêm-bao: Hễ muốn được vinh-hoa phú-quí, thì phải lo ngày liệu đêm, thức khuya dậy sớm, mưu lừa chước lọc, mà thịnh suy cũng chẳng mấy lúc! Thà dằng nương cảnh Phật tu-hành, để thong-thả cái thân, không lo-lắng việc đời chi nữa cho song!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
9
III.-
Nào ngờ, người có tài-sắc, ai để cho ở không? Lại phải kén vào làm Cung-phi, hương sông sạ ướp, sớm chực chưa chầu, cung đàn tiếng địch, gối phượng chăn loan, tưởng mình là phận gái mà được sánh mấy vua-chúa, cũng đã cam tiếng tài-sắc ở đời!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
12

TABLE ANALYTIQUE

I. -
Dieu semble prendre plaisir à éprouver les jolies femmes en les dotant d’un sort si fragile qu’elles en sont constamment réduites à murmurer et à gémir! Je suis une jeune femme qui, au point de vue de la beauté, est fraîche comme une fleur et belle comme du brocart. Sous le rapport des talents, je puis me dire l’aînée de Lí-Bạch en poésie, et de Vương-Duy pour la peinture; comme musicienne je rivalise avec Tương-Như, au jeu d’échecs je suis l’égale de Đế-thích. Du mandarin à l’homme du peuple, tous ceux auxquels parvient le bruit de ma réputation souhaitent me faire leur cour! L’avenir peut-il me sourire davantage!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
7
II. -
Et cependant, lorsque j’y réfléchis, la trame de la vie ressemble à un rêve: Que l’on aspire à la satisfaction de toutes les jouissances, à la fortune ou aux honneurs, il faut se livrer jour et nuit aux soucis, veiller tard et se lever tôt, accumuler ruses sur expédients, et que l’on prospère ou que l’on décline, à peine est-ce l’espace de quelques instants! Ne vaut-il pas mieux me réfugier dans un site bouddhique et me faire religieuse, afin de laisser à mon corps quelque repos et en finir ainsi avec les tracas de l’existence!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
9
III. -
Mais quelle illusion que la mienne! Un être doué de talents et de beauté, qui le laisserait dans la solitude! De plus me voilà élevée au rang d’odalisque, m’arrosant d’encens et de parfums, attendant dès le matin les ordres du roi, lui tenant compagnie aux sons des guitares et des flûtes jusqu’à une heure avancée de la journée, admise à l’honneur de partager l’auguste couche[1], fondée à croire enfin que bien qu’une femme il m’est permis de me comparer aux plus grands seigneurs, et que c’est là, en cette vie, le juste prix de mes talents et de ma beauté!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
12
IV.-
Biết đâu dồi sau vua ham những đứa lẽ-mọn tô son dồi phấn, nhời đẩy mắt đưa, để cho mình phải chăn đơn gối chiếc, cửa mốc sân dêu, không nhìn-nhõ ỏ-ê dì đến!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
15
V.-
Thấy như thế thì chả muốn nghĩ sự chồng con chi nữa! Đến bao dờ vua lại có lòng nghĩ lại, thì dữ làm sao cho được môi son má hồng như chước!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
19
IV.-
Pouvai-je prévoir que le prince s’éprendrait ensuite de viles concubines aux attraits de carmin et de fard, au langage et à l’œil sans cesse approbateurs! De sorte que ma couche est devenue solitaire, ma porte se couvre de moisissures, ma cour est envahie par la mousse, le souverain ne daigne même plus me faire l’aumône d’un regard ou d’une parole!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
15
V.-
S’il en est ainsi, je ne saurais plus guère songer aux joies d’épouse et de mère! Quand donc le roi aura-t-il le cœur de faire un retour sur lui-même, et comment aurai-je pu conserver jusque là mes lèvres purpurines et mes joues roses d’entan!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
19
  1. Litt.: L’oreiller au phénix et la couverture au phénix azuré.