Vịnh người ăn mày
Góp giang sơn xách một quai[1],
Lượng[2] bằng sông biển chẳng từ ai!
Vườn đào ngõ mận từng len lỏi[3],
Gác tía lầu son mặc nghỉ ngơi.
No biết thế tình mùi mặn nhạt[4],
Quản bao nhật nguyệt (ngày tháng) bữa đầy vơi!
Vương tôn thuở trước làm sao tá ?
Bái tướng phong hầu, ấy những ai[5] ?
Chú thích
- ▲ Nghĩa đen: Gom cơ nghiệp vừa đủ một quai xách (một bị). Nghĩa bóng: cả giang sơn đất nước mà xách nhẹ bằng một quai, rõ là người hùng trong thiên hạ
- ▲ Lượng: Lương dung chứa người thế gian (!)
- ▲ Từng lui tới những nơi quyền quý
- ▲ Nghĩa đen: Biết đủ mùi mặn nhạt, tùy theo thức ăn người ta bố thí mặn hay nhạt. Nghĩa bóng: biết hết tình người đời đối xử với mình nồng mặn hay nhạt nhẽo (!)
- ▲ Điển: Hàn Tín (đại tướng của Bái công Lưu Bang) thuở hàn vi từng phải đi ăn xin bà Phiếu Mẫu một bát cơm