Những điều nghe thấy 1931
Tác phẩm này chưa hoàn thành. Nếu bạn muốn giúp phát triển nó, hãy xem các trang trợ giúp và cẩm nang biên soạn, hoặc tham gia thảo luận ở trang thảo luận của tác phẩm này. |
- Đoán xăm năm mới
- Các ông hội đồng ta mỗi ông nên ở một cái nhà lầu
- Nhân tài vạn năng
- Trong trần ai kể mày râu?
- Xin bớt cái kiểu ông chú mụ o đi mà!
- Chở củi về rừng
- Lo đói hết hơi mà mừng nỗi gì?
- Nhà giàu ngày nay
- Có tội tình chi cái chữ nho?
- Chắc cái nghề của mình không ai dám bảo hiểm rồi
- Không biết được
- Hạng quan lại tử tiết đời nay với đời xưa
- Phải chi tôi không sợ kiện thì
- Quả hết nghề làm ăn thật
- Đoàn bò Sài Gòn - Hà Nội
- Bệnh điên của người Tây
- Buộc cẳng sao cho bằng vuốt ngực
- Đồ đàn ông voi xé
- Cửa hàng nào tính ăn nhờ về gấm đỏ thì liệu mà dẹp đi kẻo lỗ chết
- Quyền lợi của kẻ già
- Văn minh chừng nào càng thêm nhiều chuyện chừng nấy
- Thông Reo với cô ba Cù Là
- Người ta thua loài vật vì không có ban gian
- Sách thế nào thì cấm?
- Danh dự với sanh mạng, người xưa với người nay
- Lòng tín nghĩa nữ lưu
- Người thái quá kẻ bất cập
- Quân tử thay, người ấy! Quân tử thay, người ấy!
- Đợi hồi nào thái bình đã sẽ hay
- Thiệt họ đùa ông Nguyễn Văn Bá cũng như họ đùa ông Phan Khôi
- Tập nói láo
- Đau bại một lần sáu bảy chục người
- Giấc mộng kỳ khôi
- Ông Diệp Văn Kỳ cọ vỉa áo người quân tử mà đẻ ra Biển ái đầy vơi
- Một ổ cọng sản lớn ở Hà Nội bị bắt
- Ai nhờ ai?
- Đức tin trong việc cai trị
- Người Việt Nam với sách
- Thông Reo cũng bói
- Không tới nơi
- Ái tình cũng không nên tới nơi
- Một cái hội sắp thành lập
- Tôi xin can ông De Lachevrotière
- Một bức thơ kỳ khôi
- Một bức di thơ của tên Biện văn Tỵ
- Con mình và con người
- Con mình và con người
- Mang nặng và đẻ đau
- Muốn làm dân An Nam
- Cô Ba Trà và ông Nguyễn Văn Bá hay là sự tấn hóa ở Sài Gòn
- Thợ rèn ăn dao lụt
- Thuốc phiện ở đời cụ Trần Hưng Đạo
- An Nam ta vẫn bị người Tàu họ cai trị
- Nhơn tài ở Sài Gòn gần đây
- Nói chuyện đạo Cao Đài
- Cả nhà đều hay thơ
- Cảnh ngộ với người đời
- Sài Gòn là đất văn minh
- Tiền thế chưn
- Làm cho rõ mặt đàn bà nước Nam
- Thế nào là vô duyên?
- Cắt nghĩa hai chữ vô duyên
- Vợ khuyên chồng
- Vợ chồng thầy Ba đi coi hát
- Cuộc hát hồi hôm
- Ông Nguyễn Văn Bá mang tội lớn với cụ Tây Hồ
- Cái ngày hôm nay: 31 Mars
- Kinh tế cứu cấp lương phương
- Vay cũng kỳ
- Cái họa chấm chưn
- Cái họ mả phát
- Không có người ta thì có chó
- Họ vẫn quên ta hoài
- Mặc quần hay mặc váy, cái đó không phải là quan hệ
- Cọng sản giả
- Ăn cắp giữa ban ngày
- Hùm tha con lợn, không sao; Mèo tha miếng thịt, thì nào! với ông!
- Đào Trinh Nhất với Nguyễn Văn Vĩnh
- Trung kien, là người Trung kỳ
- Cắt nghĩa chữ giấy nước là gì nghe thử
- Việc chỉ có thế mà cũng ra đến tòa, đáng tiếc!
- Nội cái tên cũng đủ xử tử
- Anh hùng với anh ghiền
- Giỏi hơn thầy thuốc
- Khảo về địa chất Nam kỳ
- Kể ơn với con
- Phải chi có bảo hiểm sanh mạng thì đã được bồi thường gấp đôi
- Quan tiền
- Thục Điểu muốn trả thù Thông Reo
- Cách mạng là giống hay lây
- Cái tên người ta có quan hệ hay không?
- Có kẻ làm vầy, cũng có người làm khác chớ
- Có thế dễ làm ăn
- Một cuộc phỏng vấn bất thành
- Của ai? Nhận lấy! Không thì
- Nhắc chuyện khổ hồi xưa
- Tại sao có mưa máu?
- Thứ dân không sợ chết
- Hai ông vua đồng bị kiện một lần
- Con chó của ông Tây
- Nhà họ Dương đổ đốn
- Bọn đàn bà Tàu xài tiền dữ quá
- Hồ Biểu Chánh với Molière
- Nếu khi vui mà không cười thì khi buồn mà khóc, đó là cái khóc giả
- Tôi bảo giùm chỗ không biết của ông ; xin ông cũng bảo giùm chỗ không biết của tôi
- Hữu tài mà vô dụng
- Cái điềm lành cho nước Pháp
- Hỏi anh Tân Việt
- Tôi còn hỏi anh Tân Việt nữa
- Vì thời sự cảm hoài chan chứa
- Mối lợi lọt ra ngoài
- Ông Nguyễn Văn Bá còn kém vua Bảo Đại xa lắm
- Cách làm cho văn tự mất linh đi
- Ông Trần Văn Khá việc gì mà nhận lỗi?
- Đấu phép hay là nhìn anh em?
- Tiến cử một người ra vỗ an hai tỉnh Nghệ Tĩnh
- Hết đưa tới rước
- Lính đi thâu thuế
- Sổ thống kế về nhà vua
- Còn hỏi bướng nữa thôi?
- Chết 30 giờ mới cho liệm
- Cái bịnh chung của hạng người trí thức đời nay
- Trong buổi trăm thức gì đều hạ giá, sao giá báo lại cao?
- Khoa học tạp chí hay là Trời đất ơi!
- Ông Pasquier là ông thánh
- Trời đất ôi! Khoa học tạp chí!
- Giết người chưa chắc là bất nhơn, mà cứu người chưa chắc là nhơn
- Hội tương tế là tương tế cái gì?
- Từ nay ai có đau thì đau ban ngày
- Ơn của nhà nước đổ xuống sông xuống biển
- Cái tánh nhạy cười của người mình
- Ai thất nghiệp, tôi chỉ việc và giúp vốn cho mà làm
- Tụi con mái ở Paris cũng nên làm lơ chuyện người
- Tù quốc sự với tù sát nhơn
- Vậy mới phải chớ, ai có thúi mà quý nỗi gì!
- Pho tượng đồng bên ấn độ với tấm bia đá ở Thanh Hóa
- Rồi đây bên kia trời sẽ có một nước Việt Nam con
- Phải vậy chớ sao?
- Lòng ấy đủ dùng cai trị vậy
- Việc vua mà đi mượn của dân
- Cách ăn nói Hà Nội
- An Nam còn khó chịu hơn Tây nhiều
- Quả nhiên người An Nam làm thơ dở mà ưa làm thơ
- Vậy mà còn dùng dằng chi không biết?
- Thông Reo bị một phát súng lục vào đầu, may khỏi chết
- Quý gì mà quý lắm thế?
- Ông huyện Thành xử kiện
- Lạy ông đừng chưng cái chủ nghĩa độc thân ra
- Mặc áo rộng, bịt khăn đen, nói chuyện thầy thuốc
- Người may may quá, kẻ rủi rủi lung
- Thiệt sự như tiểu thuyết hay là tiểu thuyết như thiệt sự?
- Một đã đủ chết, nữa là hai!
- Thị sự mà cần gì biết tiếng Lang Sa?
- Về vấn đề thất nghiệp
- Sòng tứ sắc có lươn lẹo gì đây
- Chuyện giả buồn giải luôn lúc khuẩn
- Còn ông Lê Văn Phúc nữa
- Ai có đầu óc nấy
- Không chăn gối cũng vợ chồng
- Làm báo cũng bị tử hình vậy chớ
- Sách cũng có sách đúng sách sai
- Còn nước lên sĩ mà!
- Đánh thuế đĩ mà lại không cho làm đĩ
- Việt Nam Thông Reo
- Một mình choán cả vừa núi vừa sông
- Tự tử bằng cái nghề của mình
- Giận tôi hay là làm gì tôi đi nữa, thì có ích gì cho ông không?
- Đừng nói bướng, Tân Việt chú mầy
- Ai nói Tây tỉnh táo
- Hèn chi ông Lê Trung Nghĩa ổng xưng vậy cũng phải
- Cái đầu dân chủ, cái đít quan trường
- Thà làm vầy không ai trách
- Quan đi kiện, Vua bị phạt
- Khách kén ăn chớ không phải đồ ăn kén khách
- Phải chi ta đẻ ra bên nớ, thì...
- Khi kín kín quá, khi hở hở lung
- Đọc rồi mới ký
- Thảo nào Sài Gòn chẳng lắm ả tứ thời
- Lấy gì đối phó với cái tin dữ dội nầy? Cũng lại phải khoa học mới được
- Cóng ở đâu mà họ siết lại như siết thắng
- Giá chữ
- Dịch là diệt
- Sướng không muốn lại muốn cực
- Với chúng ta chẳng phải là kỳ
- Ủa hay, đau gì anh mà anh rên?
- Vẹt bờ hay vẹt bụi?
- Vậy mà cũng dân chủ với người ta
- Thầy ôi là thầy!
- Dĩ sanh vi tử, dĩ tại vi đào
- Ôm cây chờ thỏ; gạch thuyền tìm gươm
- Trời cho ai nấy nên, sao lại thấy mà ganh họ?
- Ông Đoàn Trung Còn chiếm đoạt của tôi
- Vì miếng ăn mất tiếng
- Nhục chung và nhục riêng
- Thợ hớt tóc bằng đàn bà
- Làm lớn thì làm láo
- Có gì mà lầm? Hỉ tín tức là Ai tín
- Có phải văn chương quốc ngữ không đắc dụng đâu
- Tên đất của người ta, mắc mớ chi mà đổi?
- Một nghề sanh nhai mới
- Chớ thấy nói ngôn luận xuất bản có quyền tự do mà lầm
- Ăn hối lộ, đâu phải môn đồ cửa Khổng
- Con gái cụ lớn đi tu
- Ai nói cứ nói, họ làm cứ làm
- Xe hơi nhà nước
- Trật lất rồi bà ơi!
- Bởi sự cần sanh ra khoa học
- Lâu lâu lại thấy có con trùng hy vọng một lần
- Muốn nghe thấy phải thế nào?
- Ai đã có tài phỉnh con nít thì cũng có tài ru em
- Trung hưng với Trúng hứng
- Té ra cũng có người bị phỉnh
- Chỉ tại bà Còm mà sinh chuyện
- Té ra xin là vinh lắm hay sao?
- Ông Trịnh Đình Thảo bị trầy da mà còn không tởn
- Phép lịch sự ở đâu thế
- Chị em ta hãy nghe các ổng họ khen bà Tú Xương!
- Già, quở sao đã già, trẻ, quở sao còn trẻ
- Đạo đức của Đông phương
- Thầy thuốc ra sách và in hình
- Du côn sao không cải lương đi?
- Cái hiệu lực của quốc tế công pháp
- Quốc ngữ sái, hại nồi gạo
- Triệu Văn Yên trá ngôn thoát nạn
- Cái nghề bội bạc
- Ma cũng là người
- Vô duyên với đời
- Trăm cái trăm khôn cũng phải có một cái dại
- Dại gì lại đạp tiêu phòng mà ra?
- Thông Reo may còn cổ uống nước
- Nay mới biết sự nội loạn là hay
- Thì giờ giết người
- Muỗi Sài Gòn
- Tập Việt Nam dân nguyện của Đảng Lập hiến với bài diễn thuyết của quan Tổng trưởng Reynaud
- Sự giải trừ võ trang của loài thú
- Trả lời hai bức thơ
- Điếu Đồng bạc Buôn
- Đất với chỗ có khác gì nhau
- Khéo kẻo đứt đầu họ!
- Lòng dân
- Re! Re! Re! Thức dậy mà uống cà phe
- Không lấy chồng và không làm quan
- Hai cái tâm lý
- Họ Rầy cứ rầy, mình nói cứ nói
- Không ngủ, thức làm gì?
- Một bài về sanh lý học: đàn ông giỏi chịu hơn đàn bà
- Sự ăn mặc của dân Việt Nam
- Một bức điện tín báo hại
- Thà với chẳng thà
- Cái quyền đề xuất giữa hội nghị
- Nhà nước ta sao coi giống nhà giàu quá
- Nói phải mà không biết nghe thì thôi
- Chuyện bí mật thứ nhứt
- Quyền ngôn luận tự do
- Chuyện bí mật thứ nhì
- Than ôi! con gà chết oan mạng!
- Rước khách hay là cướp của?
- Ai biểu chen vô vòng chánh trị làm chi cho bị đánh
- An Nam hết chỗ về
- Duy có ở An Nam, thế nào cũng được cả
- Bùa và bằng
- Đầy tớ, có lẽ là thầy tớ
- Phải có thầy kiện
Tác phẩm này thuộc phạm vi công cộng vì thời hạn bảo hộ bản quyền của nó đã hết ở Việt Nam. Nếu là tác phẩm khuyết danh, nó đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1960. Đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1974. (Theo Điều 27, Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam sửa đổi, bổ sung 2009 bắt đầu có hiệu lực từ năm 2010 và điều khoản kéo dài bản quyền đối với tác phẩm khuyết danh từ 50 thành 75 năm nhưng không hồi tố)
Ngoài ra, một tác phẩm của Việt Nam thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam theo quy định này cũng thuộc phạm vi công cộng tại Hoa Kỳ chỉ nếu nó thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam vào ngày 23 tháng 12 năm 1998, tức là: tác phẩm khuyết danh đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1948; đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1948 và tác phẩm chưa bao giờ được xuất bản tại Hoa Kỳ trước ngày 23 tháng 12 năm 1998. (Theo Tuyên cáo 7161 của Tổng thống Bill Clinton áp dụng Đạo luật Thỏa thuận Vòng đàm phán Uruguay (URAA) đối với các tác phẩm được xuất bản lần đầu tiên tại Việt Nam)