11. — Văn tự cố ruộng và nhà.

Tên tôi là Lê-văn-Sĩ, và vợ tôi, ở làng Tân-tạo, tổng Mỹ-hòa, huyện Phong-nhiêu, phủ Ba-xuyên, tỉnh.....

Nguyên chúng tôi có mười-sáu mẫu ruộng và mười mẫu đất ở, vừa của tổ-tiên để lại cho, vừa là của chúng tôi mua được. Ruộng đất ấy đồng giáp ruộng tên Cư, tây giáp rừng, nam giáp sông, bắc giáp ruộng tên Đỗ-Phấn, ruộng thì vào sổ địa-bộ là của cha tôi tên là Lê-văn-Hồ.

Nay vì thiếu tiền tiêu dùng, chúng tôi đem cầm cả ruộng đất ấy, cộng là hai-mươi-sáu mẫu, cho người bản[1] xã là vợ chồng tên Vũ-đình-Đức, giá là một ngàn năm trăm đồng bạc, nhận tiền xong rồi, giao văn-khế cho vợ chồng tên Vũ-đình-Đức nhận lấy mà ở cùng cày cấy. Hạn trong một hai năm, nếu chúng tôi có tiền muốn chuộc lại, thì phải trả đủ tiền gốc và trả thêm tiền lãi[2] ba phân. Nhược bằng để ngoài hạn ba năm mới chuộc thì chúng tôi chỉ phải trả tiền gốc mà thôi.

Hiện chúng tôi có mời hương-chức bản xã đến chứng kiến việc lập văn-khế này; hoặc khi có sẩy ra sự gì lôi-thôi, thì chúng tôi xin chịu lỗi, chứ không can thiệp gì đến chủ mua.

Ngày.......tháng.......năm....... lập văn-khế.
Người bán: Lê-văn-Sỹ điểm-chỉ,
Vợ điểm-chỉ,
Em: Lê-văn-Bôn điểm chỉ,

Người làm chứng: ba người hương-chức ký.
Người tá-tả là Tâm ký.

Theo lệ thường, văn-khế này làm thành hai bản, một bản giao cho chủ mua, một bản lưu tại bản xã.

  1. bổn
  2. lời