10. — Văn-khế bán lai-thục.

Tên tôi là Lê-văn-Bàn và vợ là Trần-thị-Đào, ở làng Hương-ngọc, tổng An-tường, phủ Nguyên-hưng, tỉnh Nghệ-an.

Nguyên chúng tôi có một thửa[1] ruộng một mẫu năm sào, ở tại xứ Ngũ-châu, thuộc địa-phận làng Hậu-thôn. Thửa ruộng ấy, đông giáp ruộng của Nguyễn-văn-Quyên, tây giáp con đường cái, bắc giáp con sông con, nam giáp chùa, đông tây tứ chi y như trong văn-khế.

Nay vì thiếu tiền tiêu dùng, chúng tôi đem bán lai-thục thửa ruộng ấy cho vợ chồng Nguyễn-văn-Cả và Hoàng-thị-Lộc, người làng Hàn-thôn, giá là một ngàn quan tiền, giao nhận đủ số rồi, Ruộng ấy thật là của vợ chồng tôi, hễ có điều gì man-trá, thì chúng tôi xin cam chịu tội, chẳng can thiệp gì đến chủ mua.

Kể từ ngày lập văn-khế này, thì chủ mua nhận lấy ruộng ấy mà cày cấy, hễ khi nào chúng tôi có tiền, xin chuộc lại, thì chủ mua phải cho chuộc, không được cố chấp.

Nhà-nước có phép thường, nên lập văn-khế này giao cho người mua để làm tin.

Tá-tả Đinh-văn-Mỗ ký. Lê-văn-Bân ký.
Trần-thị-Đào điểm chỉ.
  1. sở