9. — Văn-khế bán đứt (đoạn).

Tên tôi là Lê-lao-Luận, vợ là Lã-thị-Đào, và các con tôi là Chân, Đinh, Châu, ở làng Tân-triều, tổng Bình-an, phủ Đình-viễn, tỉnh....... vốn có một thửa[1] ruộng và một khu[2] đất có cây ăn quả[3], đóng thuế vào hạng ba, ở địa-phận làng ấy. Đông giáp một cái ngòi[4] nhỏ, tây giáp ruộng của Trương-Khuông, nam giáp ruộng của Trần-thị-Từ, bắc giáp cây gạo, đông tay tứ chi y như trong văn-khế. Nay vì thiếu tiền tiêu, tôi đem ruộng và đất ấy bán đứt (đoạn) cho tên La-Mão, giá tiền là một ngàn đồng bạc, nhận tiền xong rồi, giao văn-khế cho chủ mua nhận lấy ruộng đất ấy mà cày cấy trồng-trọt[5], truyền cho con cháu đời đời.

Ruộng và đất ấy thật là của vợ chồng tôi, hễ có dối trá thì chúng tôi xin cam chịu lỗi, chẳng can thiệp gì đến chủ mua.

Nhà-nước có phép thường, nên viết tờ văn-khế này làm tin.

Niên-hiệu Thành-Thái năm thứ.....ngày.......tháng.......

Tá-tả văn-khế là
Lý-văn-Năng ký.
Thừa nhận thực: lý-trưởng là
Phan-duy-Cơ áp triện và ký.
Lê-lao-Luận ký.
Vợ là Lã-thị-Đào điểm chỉ.
  1. sở
  2. khoảng
  3. trái
  4. rạch
  5. trồng-trịa