Đồ trung ký hữu - 途中寄友
của Nguyễn Trãi
Nguyên văn chữ Hán Phiên âm Hán Việt Dịch nghĩa

上國觀光萬里途
天涯屈指歲云租
夢中水遠山還遠
別後書無雁亦無
客夜不眠千感集
清時誰料寸中孤
南州舊識如相問
報道今吾亦故吾

Thượng quốc quan quang vạn lý đồ ;
Thiên nhai khuất chỉ tuế vân tồ.
Mộng trung thủy viễn sơn hoàn viễn ;
Biệt hậu thư vô nhạn diệc vô.
Khách dạ bất miên thiên cảm tập[1] ;
Thanh thì[2] thùy liệu thốn trung cô[3].
Nam châu[4] cựu thức như tương vấn[5],
Báo đạo kim ngô diệc cố ngô[6].

Thượng quốc đi thăm, đường xa vạn dặm.
Bên trời đếm đốt ngón tay, đã đến năm rồi.
Trong mộng thấy nước xa non cũng xa ;
Sau khi biệt thư không có nhạn cũng không có.
Đêm đất khách không ngủ, nghìn mối cảm dồn dập ;
Thời thanh bình ai ngờ tấc lòng trung phải mồ côi.
Ở Nam châu người quen cũ có hỏi thăm,
Bảo cho rằng cái tôi nay vẫn là cái tôi cũ.

   




Chú thích

  1. Thiên cảm tập: nghìn mối cảm dồn dập
  2. Thanh thì: thời thanh bình, có ý mỉa mai
  3. Cả câu có nghĩa là không ngờ rằng người trung phải mồ côi, tức là không ngờ người trung phải chịu âm thầm mang hận
  4. Nam châu: chỉ nước ta
  5. Câu này cũng với câu đầu chứng tỏ rằng bấy giờ Nguyễn Trãi sang Trung Quốc (đi đã được một năm rồi)
  6. Bản Dương Bá Cung chép là « Kim ngô phi cố ngô » và chua rằng « Phi cũng có bản là diệc ». Bản Thi lục trước chép là diệc 亦, sau lại thấy gạch đi mà sửa là phi. Bản Năng Tĩnh thì chép là diệc