Vụng Bàn Than[1]
của Lê Thánh Tông

Một vụng Bàn Than vành vạnh tròn,
Tư mùa nước chảy chẳng hay mòn.
Lòng bòng vó cất bên kia bãi,
Đủng đỉnh chày đâm mái nọ non[2].
Cắm, nhổ đầu ghềnh sào mấy cỗi,
Nhấp nhô mặt nước đá hai hòn.
Ngư ông đưa đẩy khoan thì nhặt,
Nhân nhẩn[3] triều lên nước dẫy con[4].

   




Chú thích

  1. "Bàn Than" theo "Minh đô sử" của Lê Trọng Hàm, là Bình Than (huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương)
  2. Mái nọ non: Cối nước giã gạo ngày xưa
  3. Nhân nhẩn: Nhởn nhơ
  4. Dẫy con: Đầy con nước