Vịnh Tô Vũ[1]
của Lê Thánh Tông

Ăn chiên[2] chẳng quản đói cùng no,
Mười tám thu dư ở đất Hồ.
Tai đắp chẳng nghe người Vệ Luật[3],
Lòng bền nào khuất đứa Thuyền Vu[4].
Sương nghiêm bao xuể thông năm muộn,
Tuyết giáo càng cao nguyệt tháng thu.
Cờ sứ[5] một mai về đến Hán,
Công cao vòi vọi vẽ nên đồ.

   




Chú thích

  1. Tô Vũ: sứ thần nhà Hán sang Hung Nô, bị chúa Thuyền Vu bắt giam trong hang, rồi sau lại dời ông ra bể bắc bắt chăn dê 19 năm
  2. Chiên: Lông
  3. Vệ Luật: Quan Hán đầu hàng Hung Nô, dụ Tô Vũ hàng song Tô Vũ không nghe lại còn nhiếc mắng tên phản bội
  4. Thuyền Vu: Vua Hung Nô
  5. Cờ sứ: Cờ của sứ giả, Tô Vũ mang theo và giữ 19 năm sau chỉ còn cán không vì lông ở ngù cán đã rụng hết