Trang:Vuong Duong Minh.pdf/294

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Ký tụng từ chương đã mấy công phu thi hội hai lần lạc đệ, tiên sinh xoay qua cung kiếm, lăm le đoạt vũ cử để len lỏi vào quan trường. Nếu không vì thể chất yếu mà phải đi tìm đạo dưỡng sinh, chưa ắt tiên sinh đã khỏi tự túc trong trường áo mão,

Theo dõi Châu Hy, tiên sinh khổ khắc trục vật. Có lần lấy trúc thử cách trí. Cách trí không xong, mà trí đã nhọc nhằng cho đến phát bịnh, ngã lòng, rồi tự yên ủi rằng thánh hiền phải có phận mới làm được.

Đến sau theo về đạo Lão, đạo Thích, công phu mất vài ba mươi năm, tiên sinh cứ lấy làm tiếc uổng. Nhưng rốt lại, hai đạo ấy dạy cho tiên sinh một chữ « tâm » có quan hệ cho một đời tư tưởng. Cho mới biết: một lời có khí định được một đời. Chính tiên sinh cũng thú nhận một cách thành thật:

« Thù. Tứ, truyền đến Mạnh Tử mà rồi ngừng. Xuống đến một ngàn năm

295