Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

Gác mái, ngư-ông về viễn phố,
Gõ sừng, mục-tử lại cô thôn.
Ngàn mai gió cuốn chim bay mỏi,
Dặm liễu sương sa, khách bước dồn.
Kẻ chốn Chương-đài, người lữ-thứ,
Lấy ai mà kể nỗi hàn-ôn.

CHÚ-THÍCH.— Viễn phố là bến xa.— Chương đài là con đường ở trong thành Trường-an, chỗ Liễu-thị vợ Hàn Hư đời Đường ở ngày xưa, nghĩa bóng là chỗ vợ ở.— Lữ-thứ là chỗ khách-sạn để người đi xa đến ở.

75. QUA ĐÈO-NGANG

Qua đỉnh Đèo-ngang bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.
Lom-khom dưới núi, tiều vài chú,
Lác-đác bên sông, chợ mấy nhà.
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia.
Dừng chân đứng lại trời non nước,
Một mảnh tình riêng ta với ta.

76. THĂNG-LONG THÀNH HOÀI CỔ

Tạo-hóa gây chi cuộc hí-trường.
Đến nay thấm-thoắt mấy tinh sương.
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo,
Ngõ cũ lâu-đài bóng tịch dương.
Đá vẫn trơ gan cùng tuế-nguyệt,
Nước còn cau mặt với tang-thương.
Nghìn năm gương cũ soi kim-cổ,
Cảnh ấy, người đây luống đoạn-trường.

94