Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

oi, ơi Vội-vàng kẻ giữ người coi,
Nhỏ to nàng lại tìm lời khuyên can. (Kiều)
ôi, ui Nỗi riêng lớp lớp sóng giồi,
Nghĩ đòi cơn lại sụt sùi đòi cơn. (id)
ơi, ui Thông minh vốn sẵn tư trời,
Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm. (id)
ươi, ui Nụ hoa chưa mỉm miệng cười,
Gẫm nàng Ban đã nhạt mùi phù-dung.
(Cung-oán)

ao thông với au:

Người lên ngựa, kẻ chia bào,
Rừng phong thu đã nhuộm màu quan san. (Kiều)

ao, eo, êu, iêu, iu, ưu thông với nhau:

ao, êu Nàng thì vội trở buồng thêu,
Sinh thì dạo gót sân đào vội ra. (id)
ao, iêu Ngàn vàng thân ấy dễ hòng bỏ sao,
Dỗ dành khuyên giải trăm chiều. (id)
ao, iu Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao,
Cần trúc lơ-phơ gió hắt-hiu.
(Thơ ông Nguyễn Khuyến)
ao, ưu Cái hoa đã trót gieo cành biết sao?
Miếng cao lương phong lưu nhưng lợm
Mùi hoắc lê thanh đạm mà ngon.
(Cung-oán)
eo, iêu Dưới dòng nước chảy trong veo,
Bên cầu tơ liễu bóng chiều thướt tha.
(Kiều)
êu, yêu Nước non cách mấy buồng thêu,
Những là trộm nhớ thầm yêu chóc mòng. (id)
15