Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/76

Trang này cần phải được hiệu đính.
80
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

留 待 洞 房 花 燭 夜
Lưu đãi động phòng hoa chúc dạ
水 晶 宮 裏 結 同 心
Thủy tinh cung lý kết đồng tâm.

Dịch:

Người đẹp đầu cài trâm bích ngọc,
Cho ta thương nhớ ngẩn-ngơ lòng.
Vật này dành để đêm hoa-chúc,
Trong thủy-tinh-cung kết dải đồng.

Dương-thị cả sợ, cùng con hầu bỏ thuyền lên bộ, lại quay về nhiệm-sở, kể chuyện với chồng. Trịnh cũng kinh-sợ nói:

— Giống thủy-quái ở dâm-từ chực bắt mình đấy, phải nên tránh nó đi. Phàm những chỗ bờ sông bến nước đừng bước chân đến. Gặp những đêm mưa gió hay đêm tối trời, phải thắp đèn sáng và cắt người canh giữ.

Phòng ngừa như thế được chừng nửa năm vẫn thấy vô sự. Đến đêm trung-thu kia, nhân thấy bầu trời quang mây, bốn bề trong vắt, sông Ngân vằng-vặc, trăng sao sáng tỏ như ban ngày, Trịnh mừng mà rằng:

— Trăng thanh gió mát như đêm nay có thể không lo gì cả.

Vợ chồng bèn cùng nhau uống rượu, uống say rồi ngủ lỳ. Chẳng ngờ đâu sấm chớp bỗng chốc nổi lên, lúc Trịnh thức dậy thì cửa ngõ vẫn nguyên mà Dương-thị không thấy đâu nữa. Đến xem chỗ cái đền ngày trước thì mặt sông phẳng-lặng, trăng chiếu lạnh-lùng, thấy có áo xiêm của Dương-thị ở đó. Trịnh Thái-thú tiếc ngọc thương hoa, nỗi buồn thật không sao kể xiết, chỉ đứng giữa trời mà nghẹn-ngào than-thở, không còn biết làm sao được.