Đất nặng thì cướp.
Tào Công rằng: Cướp để xúc tích lương thực.
Lý Thuyên rằng: Vào sâu cõi địch, không nên làm sự phi nghĩa để mất lòng người, như Hán-Cao-Tổ vào nhà Tần, không phạm đến phụ-nữ không lấy những của cải, cốt để được lòng người vậy. Vì thế nên Thuyên này cho rằng chữ cướp trên đây là chữ không cướp.
Mai Nghiêu Thần rằng: Bỏ nước đi xa, qua nhiều thành ấp, đường lương tất tuyệt, phải cướp những kho xúc tích để kế tiếp cho lương.
Đất lội thì đi.
Tào Công rằng: Không nên dùng dằng ở đất ấy.
Lý Thuyên rằng: Không nên lập hào lũy, nên đi gấp.
Đất vây thì mưu.
Tào Công rằng: Phải nghĩ nẩy ra cái mưu lạ.
Đỗ Mục rằng: Chỗ đất hiểm trở, cùng địch giữ nhau, nên dùng kế kỳ hiểm quỷ quyệt.
Mai Nghiêu Thần rằng: Trước có đường hẹp, sau có lối hiểm, đường về lại quanh vòng, nên nghĩ nẩy ra mưu kế để mà thủ thắng.
Đất chết thì đánh.
Tào Công: Liều chết mà đánh.
Trần Hạo rằng: Hãm ở đất chết, thì trong quân người nào cũng tự lo chiến đấu, cho nên nói rằng đặt ở đất chết rồi mới sống.
Giả Lâm rằng: Cố đánh hoặc sống ngồi giữ thì chết