Trang:Thơ Đỗ Phủ, Nhượng Tống dịch.pdf/166

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Đuổi đá bao giờ tới bể Đông?[1]

CXL.— ĐƯỢC THƯ CỦA TRƯƠNG THÚC KHANH, PHÁN-QUAN Ở QUẢNG CHÂU. NGƯỜI SAI VỀ GỬI THƯ THAY LỜI.

Đất lạ phương trời vắng
Quê nhà bụi giặc mờ!
Đèo trăng qua lối hiểm.
Châu Lửa[2] đựơc phong thư...
Mây khuất rinh quan tướng...
Đêm tìm thuyền khách thơ...
Gửi sang đôi mắt ướt:
Buồn đẩm lệ tương tư!

CXLI. — TRÔNG ĐỒNG

Cầu thông Muôn Dậm sông trong vắt!
Đồn đóng Ba-thành tuyết trắng phơ!
Bốn bể tìm em mây gió cách!
Bên trời gạt lệ mặt mày trơ!


  1. Tần thủy-Hoàng muốn bắc cầu đá qua bể Đông. Có các thần giúp sức cầm roi đuổi đá. Đá chạy chậm, đánh cho bật máu!
  2. Quảng châu khí hậu nóng, nên gọi là « Châu Lửa ».
164