Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/91

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 89 —
  1. Chờ cho đến mạ thì má đã sưng.
    Chữ mạ hiểu là mẹ, hiểu là làng, cho đến làng thì việc đã rồi. (Nói về sự ẩu đã).
  2. Chưa có gió, mõ đã rung.
    Rộn ràng thái quá.
  3. Cơm Nai, Rịa ; cá Rí, Rang.
    Gạo lúa đều nhờ đất Đồng-Nai, Bà-rịa ; con cá thì nhờ đất Phan-rí, Phan-rang.
  4. Con dại cái mang.
    Ấy là tội qui vu trưởng.
  5. Con một cháu một bầy.
    Ấy gọi là nhà có phước.
  6. Cùng mẹ thì xa, cùng cha thì gần.
    Con một cha thì là một giống.
  7. Đa sự đa lự.
    Đa mang nhiều việc, thì nhọc lòng lo.
  8. Đầu đen máu đỏ.
    Dân trời tôi vua, ấy là dử dân tề.
  9. Đem quỉ về phá nhà chay.
    Bình yên không muốn, muốn cho hư hại.
  10. Điền liên canh gia liên cư.
    Phép bán nhà đất phải vị kẻ ở gần.
  11. Đói ăn bánh vẽ, chiêm bao thấy vàng.
    Bánh vẽ ăn không đi, vàng chiêm bao không có ; cả thảy là đều hư giả.
  12. Đời xưa trả báo mà chầy, đời nay trả báo một giây nhãn tiền.
    Ấy là báo ứng nhản tiền, hay là báo ứng trước mắt.
  13. Giàu trẻ chớ mầng khó trẻ chớ lo.
    Đàng đi ở đời hãy còn xa xác, có giàu cũng không nên ỷ, có nghèo cũng đừng sợ, cũng là tiếng khuyên khích.
  14. Kẻ ăn mắm, người khát nước.
    Gánh vác chuyện vô can ; kẻ ăn người chịu.
  15. Kẻ tham công người tiếc việc.
    Kẻ muốn cho đặng việc, người lại tiếc công.
  16. Kẻ thâm người thù.
    Kẻ hậu người bạc.
  17. Không voi bò làm lớn.
    Túng phải dụng đỡ ; chưa gọi là lớn