Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/25

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 23 —
  1. Đào sâu khó lấp.
    Chỉ nghĩa là làm quá tay thì khó sửa lại, thường hiểu về sự làm tội ác ; hễ là tội nhiều thì khó đền bồi.
  2. Đạo ngô ác giả thị ngô sư, đạo ngô hảo giả thị ngô tặc.
    Kẻ nói sự xấu là thầy ta, kẻ nói sự tốt ta thì là hại ta.
  3. Đạo thính đồ thuyết.
    Nghĩa là nghe dọc đàng nói dọc đàng, thì là chuyện không đích xác.
  4. Đáo xứ tùy dươn.
    Nghĩa là làm khách đất người phải tùy theo dươn phận.
  5. Đạp gai lấy gai mà lể.
    Ấy là tiếng kẻ thua cờ bạc hay nói : hễ thua cờ bạc thì phải theo cờ bạc mà gỡ, cũng như nói độc khử độc, lại lâm lụy việc gì phải theo việc ấy mà gỡ.
  6. Đất có quê lề có thói.
    Nghĩa là đâu đâu có thói phép riêng.
  7. Đất cũ đãi người mới.
    Nghĩa là người mới hay gặp duyên mới ; thường thấy người mới tới làm ăn thạnh lợi, nhứt là những người làm thnốc, mới tới đất lạ, thì làm thuốc đắt hơn người cố cựu ở đó.
  8. Đau chơn há miệng.
    Chỉ nghĩa túng lắm, thì phải kêu phải nói ; phép tra khảo hay dụng kềm, kềm kẹp đau chơn thì phải xưng ngay, có khi không có cũng phải chịu.
  9. Đắt là quế ế là củi.
    Cũng là một miếng vỏ cây mà nhiều người mua, nhiều người dùng thì gọi là quế, bằng không thì kêu là củi, nghĩa là ít khi trân trọng nhiều thì khinh bạc.
  10. Đau chóng đã chày.
    Ấy là lời khuyên người bịnh, chẳng khá ngã lòng về sự đau lâu ; ấy cũng là lời chuẩn đích.
  11. Đau lâu tốn thuốc.
    Ấy là tiếng người dau lâu sờn lòng, rủa mình thà chết đi một cái ; kẻ đánh cờ bạc không chịu thua thì mòn, cũng hay nói thà thua đi một cái.
  12. Đau tiếc thân lành tiếc của.
    Đau sợ chết cầu thầy cứu, bao nhiêu cũng chịu cho thầy ; đến khi mạnh, tiền thuốc của thầy lại không chịu trả.
  13. Đau lòng súng súng nổ, đau lòng gỗ gỗ kêu.
    Chỉ nghĩa là bức tức, không an, thì phải phát, phải ra miệng, không lẽ nín.