Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/31

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 351 —

— Nãy giờ hai cập mắt ngươi đã xem thấy ba vóc tiên nga đẹp đẻ, bây giờ bốn lổ tai ngươi có muốn nghe chuyện yêu quái gớm ghê nửa không?

Hai sãi chúm chím mà nói rằng:

— Bạch Hòa-thượng, xin hòa-thượng thuật tiếp chuyện yêu quái ấy cho tôi nghe.

Hòa-thượng nói: hồi nảy ta thuật chuyện ấy tới đoạn nào, hai ngươi nhớ không?

— Bạch Hòa-thuợng, tới cái đoạn một trận gió tanh, làm cho Hòa thượng phải nín hơi bịt mũi đó mà.

Hòa-thượng gặt đầu rồi tiếp rằng:

— Khi trận gió ấy thoãn tới hơi bay lạnh ngắt mà mùi phất tanh rình, bổng nghe phía hang bên tã, tiếng chi ồ ồ, dường như có giống gì lần lần đi tới.

Nguyển-danh-Tập liền bước lại nói nhõ với ta rằng: chắc nó, chắc nó, chúng ta hãy núp sát vào kęt hang, còn bốn mắt đều châm châm ngó ngang ngọn lữa đương cháy, kế thấy phía hang bên tã, ló ra một cái đầu rất lớn như cái lu, hai mắt đõ như hai ngọn lửa, hai lỗ mũi lớn như mũi trâu, mặt có đúm đỏ đúm đen, trên đầu có một cái mồng xanh lét như chàm, lòng thòng hai bên như hai cái túi, hàm răng chôm chổm như hai cái bàn chông, trên cỗ có hai cái khoen vàng lươm, và hai khoen đõ lói.

Con yêu quái ấy cất đầu lên cao hơn ba thước, ngó châm châm đống lửa, rồi le lưởi ra dài hơn mười sải, liếm trên ngọn lửa một cái, và phùng hai mang ra thổi tới nghe tiếng vo vo, lúc bấy giờ lửa lại rần rần cháy lên rất dữ.