Trong lúc bất cập, người đàn bà cường dạo nầy mới vừa lại lổ ấy, đặng chun xuống mà trốn theo lũ kia, thì Cao-phước-Trí đã nhảy lại, ôm ngang eo ếch, vật xuống một cái té nhào, người đàn bà ấy hai tay xô Cao-phước-Trí ra rất mạnh rồi chờn vờn chổi dậy, nhưng mới vừa chổi dậy thì Cao-phước Trí nhảy lại đè lên, người đàn bà nầy lửa giận phừng gan, liền hả miệng nhăn răng, như một con cọp cái hung hăng, day lại cắn ngang bắp tay Cao-phước-Trí một cái. Cao-phước-Trí liền dục tay ra, rồi nhảy ngồi trên bụng người đàn bà ấy và hai chơn thúc vô hai bên hông, kẹp lại chặc cứng, còn hai tay thì nắm hai cánh tay của con ác phụ mà đè xuống.
Người đàn bà cường đạo nầy bị Cao-phước-Trí đè một hồi mệt quá, không còn vùng vẩy gì đặng, lúc bấy giờ chĩ có nằm dưới, trợn mắt nghiến răng la hét om sòm, thuở nghe è ạch, còn Cao-phước-Trí ngồi trên, bậm môi gầm mặt, chơn thúc tay kềm, xem như một con cọp đực với một con cọp cái dành ăn, hầm hừ dử tợn, Cao-phước-Trí ngồi trên bụng đắc thế, sẳn trớn nhún xuống một cái rất mạnh, con mẹ nọ la lên một tiếng rồi chổng đích ngóc đầu, muốn lật Cao-phước-Trí xuống đất, anh ta rất lẹ liền rút cây đoãn đao bên lưng ra và lấy sợi dây trong túi, rồi nghiêm sắc mặt mà nói lớn rằng:
Mi hảy nằm yên, đưa hai tay lên cho ta trói, nếu mi còn vùng vẫy chống cự, thì ta cho mi một mũi đao vào yết hầu, chừng ấy mi đừng oán trách, nói rồi lấy cây đoãn đao, kê ngay nơi cô, và mắt ngó lườm lườm vào mặt con ác phụ mà bão cách