Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 4.pdf/41

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 271 —

Khi về tới gò đất, thấy ba tên quân nhơn mổi đứa tay cầm giáo dài, đương đứng hơ hãi ngóng trông, thấy ba anh em dắc ngựa về, thì mừng rở chạy ra nói rằng:

Bẫm chủ tướng, khi ba chủ tướng rược theo quân cướp, thì có năm sáu đứa cướp khác ào tới, muốn cướp dực đồ hành trang, chúng tôi liền lấy trường thương chống cự với chúng nó một trận rất dữ. Chúng nó đánh không lại, rồi kéo nhau chạy tuông vào rừng, chúng tôi muốn rượt theo giết nó, nhưng đồ hành trang sợ không ai giử.

Nguyển-hửu-Thoại nói: Thôi, chúng bây hẫy ra dắc ngựa lên cột nơi mấy gốc cây, và thức mà canh giử cùng nhau, không nên ngủ nửa.


HỒI THỨ HAI MƯƠI MỐT

Giữa truông vắng ra oai đánh cọp,

Lên đèo cao xúc cãnh ngâm thi.



Đó rồi các anh em kéo nhau lên gò, bàn soạn công việc một hồi, thì thấy phía đông đã hừng hừng bóng ác, rựng rựng chơn trời, Nguyễn-hửu-Thoại bèn biểu quân nhơn sắp sửa hành trang, và cho ngựa ăn uống, rồi cùng nhau đồng đi lên đường một lược.

Khi lên khỏi Tà-keo một đổi, thì cứ lần lần dọc theo núi Tượng (chaine de l'éléphant) thẵng tới, ngó ra hai bên chỉ thấy rừng cây mù mịt, đường sá quạnh hiu, chớn chở một dảy non xanh, chổ thì động đá, chổ thì khe tòng, nước chãy ro re, nghe