Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/37

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 185 —

Nguyễn-vương nghe Giám mục Bá-đa-Lộc bàn luận mấy lời, rất ý hiệp tâm đầu, thì đáp lại rằng:

— Quả nhơn sẽ y như lời Giám mục chỉ khuyến, nói rồi liền truyền lịnh cho quan Lễ-bộ-thượng-thơ phải sắp đặt nghi tiết trang hoàn, mà hậu táng Đỗ-thanh-Nhơn theo lễ quận-công thượng-tướng, và hạ chỉ khuyến dụ các tướng tâm phúc của Đổ-thanh-Nhơn.

Nhưng có hai tướng của Đỗ-thanh-Nhơn là Đỗ-Bãng với Vỏ-Nhàn, không chịu qui thuận Triều-đình, rồi kéo nhau trốn xuống Ba-giồng mà đồ mưu dấy loạn, dặng báo thù cho Đỗ-thanh-Nhơn, sau bị Nguyển-vương bắt đặng đem về Saigon xử tữ.

Khi làm lễ táng Đỗ-thanh-Nhơn rồi, Nguyển-vương liền hạ lịnh phân binh của Đỗ-thanh-Nhơn ra làm bốn đạo, rồi sai Đô-đốc-Quãng thống lãnh về các đạo binh bộ. Huỳnh-thiêm-Lộc làm Đại-đề-đóc về các đạo chiến thuyền binh thủy. Lê-văn-Quân lãnh làm tiền quân, Trương-văn-Bác lãnh làm hậu quân, Vỏ-giãng-Triêm lãnh làm hữu quân, các tướng đều nhứt nhứt thi hành mạng lịnh.

Trong năm Tân-sửu (1781) nhằm khoản ba xuân cuối tiếc, chín hạ giửa mùa; bữa nọ vừa lúc bóng ác rựng hồng, trời mai mát mẻ, ngó ra non sông bốn mặt, kiển vật có sắc đẹp đẽ tươi cười, gió lặng sóng êm, thảy đều hiện ra một màu cây xanh nước bích.

Lúc bấy giờ tại ngã ba sông Nhà bè, thấy hai đạo-chiến-thuyền của Nguyễn-vương, đậu dọc hai bên mé sông, cả thảy hơn tám chục chiếc, mỗi chiếc đều có cột bườm vòi vọi cao lên, đối với ngọn bần