Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/33

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 181 —

rồi quì một bên bàn mà khóc cách bi ai thãm thiết rằng:

Phu-tướng ôi! Phu-tướng trong lúc sanh tiền, lao công hạn mã, đông phạt tây chinh, quyết một lòng vực nước phò vua, bao nài sự xông tên đột pháo, khi thì chống với Tây-sơn Nguyển-Nhạc, lúc thì đánh cùng Chơn-Lạp Caoman, cái công nghiệp phu tướng tế khổn phò nguy, công thành đoạt trại trong mấy năm nay, củng tưỡng là ngày sau được quyền cao lộc trọng, phu quí thê vinh, đặng vợ chồng an hưỡng sự chung đãnh vinh hoa, cùng nhau cho được nhứt tràng cọng lạc.

Nào có dè đâu ngày nay phu tướng lại bị tang xương nát thịt nơi dưới mấy mủi súng vô tình kia, mà chết cách tức tưỡi như vầy, làm cho vợ chồng ta phải gương bể bình rơi, keo tang hồ rã.

Phu-tướng ôi! thiếp nghĩ chừng nào thì càng đứt ruột đau lòng cho vợ chồng ta, đương lúc tình nồng nghĩa nặng, phận đẹp duyên ưa, sum hiệp cùng nhau chưa đặng mấy hồi, chẵng dè ngày nay nước chảy công danh, hoa tàng sự nghiệp, làm cho đôi ta phãi anh én lạc bầy, kẻ còn người mất như vầy, thì dẫu cho ai thiết thạch tâm-trường, mà gặp cái tình cãnh thê thãm nầy, thì cũng gan bầm ruột héo.

Mai-yến-Ngọc than khóc nỉ non một hồi rồi day lại ngó vào mặt Đỗ-thanh-Nhơn, thì thấy trong khóe mắt, chãy ra hai hàng máu đõ, liền lấy khăn chậm đi, rồi khóc và nói tiếp rằng:

— Phu-tướng ôi! ngày nay phu-tướng bị Nguyễn-