Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/16

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 164 —

không ra triều ngự, và chúa-thượng có dặn hai tôi ở đây đặng nghinh tiếp quận-công, vậy xin quận-công thẳng vào hậu dinh ra mắt chúa thượng.

Đỗ-thanh-Nhơn liền đi ra khỏi Thái-hòa-Điện, thấy bên hữu một tòa Văn-minh-Điện, bên tả một tòa Vỏ-hiển-Điện, chính giữa có một khoãn rộng để nhiều chậu bông, và một hòn giả sơn cao lên chớn chở, kế thấy cách sân bên kia, chừng trăm thước, có một tòa Trung-ương-Điện, trước sân có thạch trụ lang cang, và để hình kỳ-lân sư-tử.

Khi Đỗ-thanh-Nhơn đi khỏi sân, bước lên chín cấp thạch đầu, rồi vòng theo song ly bước qua tả môn, vào tới Trung-ương-Điện, ngó vô giửa đền, thấy màng bay phưỡng phất, trướng xủ yêm liềm, xem trước ngó sau, mà chẳng thấy vua ra triều ngự.

Đỗ-thanh-Nhơn lấy làm lạ, đứng trước đền ngó xem một hồi, rồi rảo lại đi qua, mà chẳng thấy ai hết, bỗng thấy quan Chưỡng-cơ Nguyễn-hữu-Thoại sau điện bước ra, chào Đổ-thanh-Nhơn và nói:

Thưa quận-công, chúa thượng đương ở hậu-cung, chờ quận-công nghị sự.

Đỗ-thanh-Nhơn hỏi: chúa-thượng khỏe chăng?

— Thưa quận-công, chúa-thượng bị cãm phong sương nên sanh chứng đầu đông,[1] chớ không chi trọng bịnh, nói rồi Nguyển-hửu-Thoại dắc Đỗ-thanh-Nhơn đi tới một sân rộng, hai bên có hai dãy thị-vệ quân-dinh, và một dãy ngự-lâm pháo-thủ, còn bên nam có cất một tòa Cơ-mật-Viện, bên bắc cất một Nguyệt-thanh-Cung, thảy đều rộng


  1. đầu đông, là chứng nhức đầu