Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/53

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Trang-sinh tuy ở một xóm hẻo lánh, song có tiếng liêm và thẳng với cả nước. Từ vua Sở trở xuống đều tôn là bậc thày... Kịp khi Chu-công đưa vàng, không phải có ý muốn nhận đâu: muốn sau khi xong việc sẽ lại đưa trả; để làm tin mà thôi! Cho nên khi vàng đưa đến, ông bảo vợ rằng:

— Đây là vàng của ông Chu! Nhớ tôi có ốm không sống được cách đêm, thì dặn sau này cũng phải đưa trả, chớ có động đến!

Nhưng con cả Chu-công không biết ý ấy, cho là chả có « mầu dài » gì!.

Trang-sinh thong-thả vào ra mắt vua Sở, nói:

— Sao mỗ đóng ở chỗ mỗ, cái đó hại cho nước Sở....

Vua Sở vốn tin Trang-sinh, liền hỏi:

— Giờ biết làm thế nào?

Trang-sinh nói:

— Chỉ có cách dùng đức là có thể trừ được nó.

Vua Sở nói:

— Thưa thày về nghỉ! Quả-nhân sẽ làm theo...

51