Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/51

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Bèn trả ấn Tướng-quốc, đem của cải cho hết cả bạn-hữu, làng xóm. Chỉ mang có những của thật quý, cất lén mà đi, sang ở đất Đào; cho nơi đó là giữa thiên-hạ, tiện đường đổi chác có không, có thể buôn mà nên giầu được. Thế rồi tự gọi mình là Đào-Chu-Công. Cha con lại đốc-thúc cầy-cấy và chăn nuôi. Mua trữ của rẻ, đợi thời bán lại, mong cái lãi một phần mười. Không bao lâu, làm nên giầu hàng mấy vạn vạn. Thiên-hạ gọi là Đào-Chu-Công.

Chu công ở Đào, sinh người con út. Khi người con út đã lớn, thì người con trai thứ của Chu-công giết người bị tù ở Sở. Chu-Công nói:

— Giết người mà chết là đáng rồi! Thế nhưng ta nghe: « con nhà nghìn vàng, không chết ở chợ ». Liền bảo người con út sang thăm anh. Lấy nghìn nén vàng, bọc vào trong đồ vải, chở bằng một cái xe bò, sai người con út đi. Con trai cả Chu-công cũng cố xin đi. Chu-công không nghe. Người con trưởng nói:

— Nhà có con cả, gọi là kẻ đốc-xuất trong nhà. Nay em có tội, Người chẳng sai con, lại

49