Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/50

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

ấy... Nay đã rửa được nhục rồi, tôi xin chết theo tội ở Cối-Kê! »

Câu-Tiễn nói:

— Cô đương sắp chia nước cùng cai-trị với nhà thày! Không nữa, sẽ giết nhà thày đi!..

Phạm-Lãi nói:

— Vua có lệnh vua, thì tôi có ý tôi.., Bèn soạn gói các châu, ngọc và các của cải nhẹ, cùng với các đầy tớ riêng, buông thuyền vượt bể đi, suốt đời không trở lại nữa. Thế rồi Câu-Tiễn cắm núi Cối-Kê, để làm ấp thờ-phụng Phạm-Lãi.

Phạm-Lãi vượt bể sang Tề, đổi họ tên, tự gọi mình là Chi Di Tử-Bì, cầy ở bãi bể. Khổ thân cố sức, cha con cùng làm giầu. Ở không được bao lâu, của có đến mấy nghìn vạn. Người nước Tề nghe ông hiền, mời làm Tướng-quốc! Phạm-Lãi ngậm ngùi mà than rằng:

— Ở nhà thì có hàng nghìn lạng vàng; làm quan thì đến Khanh, Tướng; đó là tột bậc của kẻ áo vải. Nay lại nhận ngôi cao, không hay!

48