Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/356

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Khi Quảng đem quân đi, gặp những nơi thiếu thốn, trông thấy nước, quân lính chưa uống hết lượt thì Quảng không gần với nước; quân lính chưa ăn hết lượt, thì Quảng chưa bao giờ ăn. Rộng-rãi không bắt ngặt, vì thế quân lính đều vui lòng để cho dùng.

Phép bắn của ông, thấy giặc gấp, phi ở trong tầm vài mươi bước, liệu không trúng thì không bắn. Đã bắn thì chết lăn ngay dưới tiếng giây cung! Vì thế, khi đem quân thường bị khốn khổ, nhục-nhã; khi bắn thú rữ cũng thường bị chúng vồ cho bị thương.

Ở ít lâu, Thạch-Kiến mất, nên Nhà-Vua triệu Quảng làm Lang-Trung-Lệnh thay Kiến.

Năm thứ sáu niên-hiệu Nguyên-Sóc, Quảng lại làm Hậu-Tướng-quân, theo Đại-Tướng-quân đem quân ra Định-Tương đánh Hung-Nô. Các tướng phần nhiều bắt được tướng giặc, có công được phong Hầu, riêng quân của Quảng là không được công.

Sau đó bốn năm, Quảng lấy chức Lang-Trung-Lệnh đem bốn nghìn quân Kỵ ra Hữu-Bắc-Bình. Bác-Vọng-Hầu là Trương-Khiên đem một vạn quân Kỵ cùng đi với Quảng nhưng

354