cho nên chúng tôi đến mà thôi.
Nhà-vua nói:
— Phiền các ông làm ơn che-chở cho Thái-Tử.
Bốn người chúc thọ xong, rảo ra. Nhà-vua lấy mắt đưa theo; vời Thích-phu-nhân, chỉ bốn người ấy bảo rằng:
— Ta muốn đổi nó, nhưng bốn người kia giúp nó. Lông cánh đã thành, khó mà lay được rồi! Lã-Hậu thật là chúa nàng!
Thích-phu-nhân khóc. Nhà-vua nói:
— Múa lối Sở cho ta coi! Ta hát lối Sở cho nàng nghe.
Hát rằng:
« Hồng-nhạn bay cao,
« Muôn dậm xem thường!
« Cánh lông đã đủ,
« Bốn bể dọc-ngang!
« Bốn bể dọc-ngang,
« Thôi làm thế nào?
« Dù có dò, bẫy,
« Dễ dùng được đâu! »
Hát mấy lượt, Thích phu-nhân nức-nở chẩy nước mắt. Nhà-vua đứng rậy quay vào, bãi
311