Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/305

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Năm thứ sáu, vua đã phong hơn hai mươi người đại-công-thần. Còn dư ngày đêm tranh công không quyết, chưa được phong gì cả. Vua ở Lạc-Dương Nam-cung, từ đường trên gác trông thấy các tướng thường thường nói chuyện ở trong bãi cát.

Vua hỏi:

— Họ nói gì vậy?

Lưu-Hầu nói:

— Bệ-hạ không biết sao? Họ bàn nhau làm phản đó thôi!

Vua nói:

— Thiên hạ đã yên, cớ sao lại phản?

Lưu-Hầu nói:

— Bệ-hạ đứng lên là một kẻ áo vải, đem bọn họ lấy thiên-hạ. Nay bệ-hạ làm vua, mà phong-tước đều là bọn Tiêu, Tào, hoặc bạn cũ, hoặc người thân yêu. Còn giết hại đều là những kẻ thù oán ngày thường. Nay Quân lại tính công cho là thiên-hạ không đủ để phong cho khắp. Bọn họ sợ bệ-hạ không thể phong cho hết, lại e bị nghi về những lầm lỗi ngày thường mà bị giết, cho nên họp nhau mưu việc tàm phản mà thôi!

303