Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/296

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

— Đó chỉ là tướng nó muốn làm phản mà thôi. Sợ khi quân lính nó không theo. Không theo tức là nguy. Chi bằng nhân nó nản, ta đánh!

Bái-Công bèn đem quân đánh quân Tần, phá chúng vỡ to! Bèn sang Bắc tới Lam-Điền, đánh trận nữa. Quân Tần rút lại thua, Bái-Công mới kéo đến Hàm-Dương. Vua Tần là Tử-Anh ra hàng. Bái-Công vào cung Tần, nào đền, đài, màn, trướng, chó, ngựa, các vật báu, đàn bà, con gái kể hàng nghìn! Ý muốn ở lại đó! Phàn-Khoái can Bái-Công nên ra ngoài. Bái-Công không nghe. Lương nói:

— Kìa vua Tần làm điều vô đạo, nên Bái-Công mới đến được đây! Người ra tay trừ kẻ làm tàn-hại thiên-hạ, nên lấy vải trắng làm áo! Nay mới vào Tần, đã yên hưởng sung-sướng. Thế tức là « nối giáo cho giặc »! Vả chăng: « Lời ngay trái tai, lợi cho việc làm! Thuốc độc đắng miệng, hay cho bệnh tật! » Xin Bái-Công nghe lời Phàn-Khoái.

Bái-Công bèn đem quân về Bá-Thượng.

Hạng-Vũ tới dưới Hồng-Môn, toan đánh Bái-Công. Hạng-Bá đêm ruổi vào quân của Bái-

294