thưa rằng:
— Vâng!
Tảng sáng hôm thứ năm, Lương tới thì lão đã ở đấy trước, giận-dữ mà rằng:
— Hẹn với người già, sao lại đến sau?
Vùng đi và nói:
— Năm ngày nữa phải đến cho sớm!
Ngày thứ năm, gà gáy Lương tới, lão lại đã ở đấy trước, lại giận dữ mà rằng:
— Sao lại đến sau?
Vùng đi mà rằng:
— Năm ngày nữa lại đến cho sớm!
Ngày thứ năm, chưa đến nửa đêm Lương đã đi. Một lát lão cũng tới, mừng rỡ mà rằng:
— Phải như thế!
Đưa ra một quyển sách, nói:
— Đọc cuốn này, sẽ làm thày cho bậc vương giả. Mười năm nữa mới lên... Lại mười ba năm, bé con sẽ gặp ta... Hòn đá vàng ở dưới núi Cốc-Thành bên Bắc sông Tế tức là ta đó!
Bèn đi không nói gì nữa, và cũng không lại gặp. Sớm ngày coi sách ấy, thì là Bình-
291