Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/275

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Từ Vệ sang Tấn, định ở lại Túc, nghe tiếng chuông, nói rằng:

— Lạ thay! Ta nghe: « Tranh-dành mà trái đạo-đức, tất chịu tội, chịu chết! » Nhà thày (Tôn-Văn-Tử) được tội với nhà vua, ra ở đây, sợ-hãi còn chưa đủ, lại còn có thể làm phản sao! Nhà thày ở đây, cũng như con én làm tổ trên đình màn! Vua chưa chôn, mà vui được sao?

Bèn bỏ đi! Văn-Tử nghe nói, suốt đời không nghe đàn nữa. Sang Tấn, bảo Triệu-Văn-Tử, Hàn-Tuyên-Tử, Ngụy-Hiến-Tử rằng:

— Nước Tấn sẽ vào tay ba nhà chăng?

Khi sắp đi, bảo Thúc-Hướng rằng:

— Nhà thày nên cẩn-thận! Vua thì càn-rỡ; các đại-phu thì nhiều người giỏi mà giầu, chính-quyền sẽ sang tay ba nhà! Nhà thày thẳng tính, tất phải nghĩ cách để khỏi mắc nạn!

Hồi Quý-Trát mới đi sứ, lên phía Bắc, qua thăm vua Từ. Vua Từ thích thanh gươm của Quý-Trát, miệng không dám nói. Quý-Trát biết bụng vậy. Vì cớ sang sứ các nước lớn chưa tiện dâng. Khi về đến Từ, vua Từ đã mất, bèn

273