Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/259

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

lại. Khi ấy Thái-tử đã tìm sẵn hạng chủy-thủ[1] sắc ở trong đời, được con chủy-thủ của Từ-Phu-Nhân nước Triệu, mua mất trăm lạng vàng, sai thợ lấy thuốc độc tẩm nó. Đem thử vào người, hơi rớm máu không ai không chết ngay! Bèn sắp hành trang sai Kinh-Kha đi.

Nước Yên có tay dũng-sĩ là Tần-Vũ-Dương, mười ba tuổi đã giết người, người không ai dám nhìn mặt. Bèn sai Tần-Vũ-Dương làm phó-sứ. Kinh-Kha đợi một người, muốn cùng đi với người ấy. Người ấy ở xa chưa tới, đã vội sắp đi. Chốc lát chưa lên đường, Thái-tử cho là trễ, ngờ Kinh-Kha đổi bụng, bèn lại thưa rằng:

— Ngày đã hết rồi! Thày Kinh có bằng lòng không? Đan xin phép cho Tần-Vũ-Dương đi trước. Kinh-Kha giận, quát mắng rằng:

— Sao Thái-tử lại sai đến mày! Đi mà không về là tự thằng nhãi này đó! Cầm một con chủy-thủ, vào nước Tần bất trắc, tôi sở dĩ ở lại, là đợi để cùng đi với bạn tôi! Nay Thái-tử cho là trễ, thôi xin từ biệt!


  1. Thứ gươm ngắn, hình mũi thìa.
257