Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/258

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

— Ô-Kỳ mỗi khi nghĩ tới, đau đến xương-tủy! Khốn nỗi không biết tính ra làm sao mà thôi!

Kha nói:

— Giờ tôi có một câu nói, có thể giải được nguy cho nước Yên, mà báo được thù cho Tướng-quân... Tướng-quân nghĩ thế nào?

Ô-Kỳ bèn tiến lại mà rằng:

— Làm ra làm sao?

Kha nói:

— Xin Tướng-quân cho tôi cái đầu để dâng vua Tần! Vua Tần tất mừng mà ra mắt tôi Tôi mới tay trái nắm tay áo nó! tay phải đâm vào ngực nó! Thế là trả được thù cho Tướng-quân, trừ được cái nhục hà-hiếp cho nước Yên! Tướng quân có nghĩ thế chăng? Phàn-Ô-Kỳ trầy vai, day tay mà thưa rằng:

— Đó là điều tôi ngày đêm nát ruột nghiến răng! Bây giờ mới được nghe ngài dậy!

Bèn tự đâm cổ!

Thái-tử nghe tin, ruổi ngựa đến khóc rất thảm, nhưng đã không làm thế nào được. Bèn dựng đầu Phàn-Ô-Kỳ vào hòm, niêm phong

256