Ngu-Khanh so tình liệu việc, bầy mưu cho Triệu, sao mà khéo vậy! Kịp-khi không nỡ giết Ngụy-Tề, rút lại bị khốn-khổ ở Đại-Lương.[1] Kẻ thường cũng biết thế là không nên, huống chi là bậc hiền tài! Thế nhưng Ngu-Khanh nếu không cùng-sầu thì cũng không viết được sách, để cho đời sau biết đến mình nữa...[2]
Lời bình của Lâm Tây Trọng
Bình-Nguyên là công-tử nước Triệu. Ngu-Khanh thì là Tướng-quốc, đều là tay cứng-cáp trong nhất-thời! Thế nhưng đem cách làm việc của hai người mà so-sánh, một đàng thì vì ham lợi mà làm hại nước, một đàng thì vì quên lợi mà để khốn thân... Hại nước chuyện đó đã đành.
- ▲ Vua Tần báo thù cho Phạm Thư, đòi nước Triệu phải nộp đầu Ngụy-Tề. Ngu-Khanh bỏ chức Tướng-quốc, cùng Ngụy-Tề đi trốn, bị khốn khổ ở Đại-Lương.
- ▲ Tức là bộ « Ngu-Thị Xuân Thu, » gồm tám thiên.
158