Trang:Phe binh Nho giao Tran Trong Kim.pdf/59

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
57
PHE BINH NHO GIAO

3) Vượt qua địa-hạt của nhà phê-bình

Chức-vụ của nhà khảo-cứu triết học, chỉ cốt làm sao giữ đúng chân-tướng của cổ-nhân, khiến cho hậu-nhân khỏi bị hiểu lầm. Cho nên trong một cuốn sách khảo cứu triết học, sự phê-bình là việc rất nên kiêng kỵ. Vì nó có thể làm loạn mất sự phán-đoán của độc giả, khiến cho người ta không thể nhận đúng tư-tưởng của cổ-nhân nữa,

Tác giả “Nho-giáo” tuy nói rằng dùng sách ấy để làm một bức bản-đồ vẽ đúng chân-tướng của đạo Nho, mà khi khảo-cứu, vẫn luôn luôn tự phạm điều cấm kỵ ấy.

Thí-dụ như những đoạn này:

«Đạo của ngài (Khổng tử) là đạo chí-công, chí chính, khiến người ta phải theo thời mà biến đổi, tức là đạo phải tiến-hóa luôn.

« Chữ hiếu trong Khổng-giáo là quan-trọng như thế. Cho nên người đi học (?) phải xét cho kỹ, chớ nên vội-vàng phán-đoán nông-nổi mà sai lầm. Cũng vì nhiều người không hiểu, cứ câu-nệ về cái hình-thức bề ngoài... Đấy là cái lỗi tại những người đời sau, chứ theo cái đạo của Phu-tử, thì có điều gì là không hay?