Lại còn cái vô ngã giả tồn đã nói trên đây cũng không đủ để chấp nó. Cái phải nắm giữ là phương pháp trong giới thường tịch.
Do đó sanh ra chủ nghĩa cấm dục, để cầu giải thoát.
Giải thoát luận.— Nhân sanh là khổ, uế, mê, vọng. Cho nên cần phải giải thoát. Chung cuộc của sự giải thoát theo tiểu thừa giáo, là diệt cho được cái thân thể bị sanh diệt vô thường, đoạn tuyệt cái vọng trí là cái căn nguyên của sự phiền não, mà vào cõi niết bàn là cảnh vô vi thường tịch, tức là nhứt trí được với cái thật tại trong lý tưởng.
Tiểu thừa giáo chủ trương như thế, thì chẳng những chung cuộc giải thoát là tiêu cực, mà cái khởi điểm (tức nhân sanh quan) cũng toàn thị là tiêu cực. Cho nên cái phương-thức giải thoát cũng phải dùng thủ đoạn tiêu cực mà chế ra.
Phương-thức giải thoát có ba; giới, định, tuệ. Giới là giới luật. Định là thiền