Trang:Phật Lục - Trần Trọng Kim.pdf/68

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 56 —

10.— Giai hồi-hướng 皆 迴 向: Đem hết công-đức hồi-hướng về chúng sinh, khiến cho cứu-cánh được thành-tựu đạo bồ-đề.

Mười điều hành-nguyện ấy sâu rộng như biển, cho nên gọi là Phổ-hiền nguyện hải 普 賢 願 海, cốt là khiến cho hết thảy chúng sinh đều được biết rõ chỗ nương cậy mà tìm đến chỗ sáng tỏ để giải-thoát mọi điều khổ-não.


ĐỊA-TẠNG BỒ-TÁT

地 藏 菩 薩

Địa-tạng là dịch theo nghĩa tiếng phạm Khất-xoa-để-nghiệt-sa 乞 叉 底 孽 沙 (Ksutigarbha). Địa-tạng là nói cái nghĩa yên-nhẫn[1], bất-động như đất lớn, nghĩ-ngợi sâu-xa kín-đáo như cái kho kín chứa đồ báu.

Địa-tạng Bồ-tát ở trên tầng trời Điêu-lị là tầng trời thứ ba và Ngài cũng như các vị Đại Bồ-tát khác lấy từ-bi cứu-khổ làm đầu việc bản nguyện của mình, cho nên Ngài có câu phát nguyện rằng: « Địa ngục vị không, thệ bất thành Phật. Chúng sinh tận độ, phương chứng bồ-đề: 地 獄 未 空, 誓 不 成 佛 衆 生 盡 度 方 證 菩 提: Địa-ngục chưa sạch không, thề không thành Phật. Chúng sinh độ hết, mới chứng đạo bồ-đề ».

Kinh Địa-tạng bản nguyện 地 藏 本 願 chép rằng: Khi đức Thích-ca mầu-ni lên tầng trời Điêu-lị để thuyết pháp cho Thánh-mẫu nghe, giữa chốn đại-hội đủ hết thảy chư Phật, chư Bồ-tát và các vị thánh chúng. Ngài ân-cần phó-chúc[2] cho Địa-tạng Bồ-tát rằng: « Ta đem việc chúng sinh ở cõi trời và cõi người chưa thoát khỏi tam giới, lục đạo[3], còn vị ở


  1. Yên-nhẫn: Yên lặng và chịu-đựng chắc-chắn.
  2. Phó chúc: Dặn-dò.
  3. Lục đạo: Sáu cõi là cõi trời, cõi người, cõi A-tu-la, cõi ngã-quỉ, cõi súc-sinh và cõi địa-ngục.