Trang:Phật Lục - Trần Trọng Kim.pdf/51

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 45 —

8.— Người tu bồ-tát hạnh, tuy hiểu rõ chư pháp là vốn không có tự tính, nhưng vẫn lấy cái tâm bình-đẳng đại-bi thay cho hết thảy chúng sinh mà chịu mọi điều khổ-não, dẫu trải bao nhiêu kiếp ở trần-gian cũng không mỏi chán. Thế gọi là đại-bi phương-tiện.

9.— Người tu bồ-tát hạnh lấy cái vô-ngại trí-tuệ mà mở bảo cho hết thảy chúng sinh, khiến cho liễu-ngộ[1] cái giác-tính bản hữu, không có điều gì nghi-hoặc nữa. Thế gọi là giác-ngộ phương-tiện.

10.— Người tu bồ-tát hạnh, chuyển cái pháp-luân vô-thượng, hóa-đạo hết thảy chúng sinh khiến theo sự dạy mà sửa cái học, làm cho thêm lớn cái bồ-đề hạnh ở ngôi bất-thoái. Thế gọi là chuyển bất-thoái pháp-luân phương-tiện.

Đại khái cái thực-đức của chư Bồ-tát là mở rộng lòng từ-bi, khéo dùng các phương-tiện ở trong tam-giới, không ở hẳn ở cõi nát-bàn, vẫn cứ ra vào chỗ sinh tử, để hóa độ chúng sinh, lấy phép « tự giác giác tha 自 覺 覺 他 » làm cốt-yếu. Vậy nên công-đức của các vị đại Bồ-tát thật là rộng lớn. Sau này nói lược qua sự-tích và danh-hiệu của mấy vị đại Bồ-tát, thờ ở các chùa và thường hay tụng niệm đến luôn, như Di-lặc Bồ-tát, Quan-thế-âm Bồ-tát, Đại-thế-chí Bồ-tát, Văn-thù Bồ-tát, Phổ hiền Bồ-tát và Địa-tạng Bồ-tát.


DI-LẶC BỒ-TÁT

彌 勒 菩 薩

Di-lặc Bồ-tát là do tiếng phạm Maïtreya Bodhisattva phiên dịch ra theo nghĩa thì gọi là Từ-thị 慈 氏 và hiệu là A-dật-đa 阿 逸 多 (Adjita). Cứ như lời đức Thích-ca mầu-ni nói ra khi Ngài thuyết pháp, thì hiện nay đức Di-lặc Bồ-tát còn ở trên tầng trời Đâu-suất, đợi đến ngày giáng sinh làm


  1. Liễu-ngộ: Hiểu biết rõ.