Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
3
NỤ CƯỜI

— Đi câu cá! Tuyệt! Con sông chẩy qua đấy sao mà trong thế! Câu chán rồi ta phải bơi mới được.

— Bơi chán thì ta lại trèo cây.

— Trèo cây chán thì ta nằm trên cỏ nghỉ...

— Tuyệt!

— Tuyệt!...

Chúng tôi cười vang lên. Bỗng Hoạt nhìn lên đồng hồ:

— Kìa sắp chín giờ rồi. Ta sửa soạn đi ngủ để mai dậy sớm. Đêm hôm ấy, tôi nằm mơ thấy Phương đưa chúng tôi đi chơi thuyền...

Tôi còn đang mơ mơ màng màng thì bỗng thấy có người thích khuỷu tay vào cạnh sườn tôi. Tôi giật mình:

— Cái gì thế?

— Nam ăn cá chán chưa?

— Cá nào?

Hoạt cười khanh khách:

— Tôi nằm chiêm bao thấy chúng mình bắt được nhiều cá quá. Sông lúc-nhúc toàn những cá. Tôi lấy vạt áo chao cũng được mỗi mẻ hàng chục con.

Tôi bật cười. Hoạt nhỏm dậy, bảo:

— Ta dậy đi thôi, Nam ạ. Chắc bây giờ anh Phương dậy rồi. Có lẽ anh ấy mặc quần áo rồi cũng nên.