Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
23
NỤ CƯỜI

nói đùa cợt của thằng bé lhông-minh này. Chúng tôi bắt đầu biết Hoạt từ hồi ấy...

Một buổi tối, anh tôi và tôi đang ngồi học thì « kẹt » một cái, cánh cửa hơi hé mở. Tôi ngửng lên nhìn, và thấy một cái mũi đỏ như con tôm luộc chín nhô vào. Tôi bật cười. Anh tôi đang đọc sách chăm-chú, gắt với tôi:

— Cái gì vậy?

Cái mũi đỏ trả lời tranh tôi:

— Cậu vừa gọi lạc rang?

Tôi càng cười. Anh tôi nghiêm-nghị:

— Mày điên hay sao thế?

Tôi nói bằng tiếng pháp, có ý để mộ mình anh tôi hiểu:

— Regarde son nez! (anh nhìn mũi nó mà xem).

Tôi ngạc-nhiên khi thấy anh bán lạc đứng ngay-ngắn như lính « gác-đa-vu », một tay chỉ lên mũi ra chuyện hiểu câu tôi nói bằng tiếng pháp, rồi bỗng khanh-khách cười. Anh tôi quay lại bảo:

— Cậu bé cũng biết tiếng tây đấy nhé, thằng Nam từ rầy chừa bặng-nhặng. Mà nhớ không bao giờ được vô-lễ nói tiếng Pháp để chế-riễu người.

Cậu bé đừng giận nhé.

Hoạt mỉm cười.