Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
21
NỤ CƯỜI

— Tôi hỏi thật anh: anh là con ai thế?

— Tôi không biết!

— Sao mà kín-đáo thế? anh làm như tôi là mật-thám.

— Tôi không biết thật, bố mẹ tôi chết từ bao giờ rồi.

Thế anh ở với ai?

— Tôi ở với bà Cai.

— Bà Cai làm nghề gì?

— Bà Cai mù, trước vẫn li bán hàng rong, nên nuôi tôi để tôi giắt đi. Bây giờ bà yếu quá, mà tôi đã nhớn, nên bà ở nhà làm hàng, tôi đi bán, mà nuôi bà ấy.

— Ồ, anh ngoan quá nhỉ?

— Chuyện! bà Cai nuôi tôi ngay từ hồi còn bé con.

Hoạt ngừng một lát rồi bảo nó:

— Tôi bàn với anh việc này nhé? Tôi có năm hào, tôi chung vốn với anh, anh nói với bà Cai cho tôi đi bán với.

Nó toét mồm ra cười:

— Cậu đùa tôi làm gì?

Nhưng Hoạt nghiêm-trang bảo nó:

— Thật đấy. Bây giờ cũng trưa rồi, anh có về cho tôi theo về, nhà anh ở đâu?

— Nhà tôi ở đường goòng, ở mãi ngoài thành-phố kia.