29
NHỮNG TRE KHỐN NẠN
Nghinh do dự một chút rồi cầm lấy quả mơ chín nhũn của Au đưa cho. Au bảo:
— Ngon lắm, mày ăn đi. Mày chơi với tao nhé.
— Ừ, tao chơi với mày.
— Mày phải bảo tao tổ chim của chúng nó ở đâu, cơ.
— Ừ.
— Ở đâu?
— Ghé tai tao nói khẽ... Ơ bụ mây sau chuồng tiêu đó.
— Thật chứ?
— Thật.
— Thế là chúng mày chết với ông rồi ô hô!...
Âu đắc trí cười khanh khách. Nghinh nhăn nhó:
— Tao lạy mày! mày đừng phá nhé.
— Cứ phá! cứ phá! ai bảo chúng mày giấu ông? kệ chúng mày Ông đi phá luôn cho mày biết tay...
Âu vác ra một cây trúc thật hài. Nó tìm mãi ở bụi mây. Chẳng thấy đâu. Tức quá, nó cứ dập liều vào mọi chỗ. Bụi bẩn ở mái chuồng tiêu gần đấy bay vào mắt nó. Nó lấy mu bàn tay dụi... Bỗng nó khóc thét lên và cuống quít lấy tay xua mặt, xua cổ, xua