Trang:Nhung tran do mau hoi nguoi Phap sang ta den ngay nay 2.pdf/6

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
22
hanoi nhat-nam thư quan xuat-ban

chuyến trước. Sau khi vào gần bờ biển, thì thấy đứng lại, rồi có một chiếc thuyền con chở một người ở trên tầu xuống, vào thẳng trong bến, đưa một bức thư cho bọn lính canh ở đó.

Thủy-binh đề-đốc liền sai đệ bức thư ấy vào triều.

Té ra vẫn chiến-hạm của nước Pháp.

Đứng chỉ-huy chiếc chiến-hạm ấy là Montigny, sứ-thần của Pháp ở xiêm-la, sang đây cốt điều-đình về việc ngoại-giao của Pháp với Ta.

Trong bức thư ấy, Montigny yêu-cầu nước ta mấy điều:

Người Pháp được tự-do buôn bán ở Ta, và mở hiệu buôn ở Đà-nẵng.

Nước Pháp được đặt lĩnh-sự ở Huế.

Giáo-sĩ của đạo Gia-tô được tự-do truyền giáo.

Tưởng là việc gì, chẳng ngờ lại mấy việc truyền-giáo và thông-thương! Lần này là mấy lần xin rồi, đều bị cự-tuyệt, mà cứ lằng nhằng xin mãi. Lạ cho cái thói giai-hoi của người Tây-dương. Không phải bàn-bạc chi cải vua Tự-đức, tức thì giáng-chỉ cho đình-thần phải trả lời một cách quyết liệt, để cho lần sau họ khỏi xin nữa.

Tiếp được phúc thư, Montigny thất vọng, quay tầu sang Xiêm, rồi viết thư tâu với vua Pháp.

Bấy giờ Chính-phủ dân-chủ ở Ba-lê đã bị đổ bễ, nền quân-chủ vừa theo vết cũ mà dựng lên, cái ngôi Hoàng-đế nước Pháp đã về cháu Nã-phá-luân thứ nhất là Nã-phá-luân thứ ba, ông này rất sùng đạo Gia-tô, thêm có vợ là Hoàng-hậu Enginie cũng là hạng con-chiên của đức chúa trờ, thấy sự « giết đạo » ở ta, vợ hồng ông đó đều cho là trái nhân-đạo.