Trang:Nam anh hang thit.pdf/3

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

NĂM ANH
HÀNG THỊT

Bình vừa mới kéo cái then ra, hai cánh cửa đã bật tung; anh không vội tránh thì đã được gẫy một vài cái răng cửa hay bẹp mũi. Tảo xộc vào như một luồng gió mạnh.

— Trời ơi! chi mà dữ vậy? Bộ lính chà nó đuổi anh hay sao mà anh thở hung quá vậy?

Bình hỏi đùa bạn thế. Tảo vò đầu, rứt tóc, nghiến răng, dậm cẳng như một người hóa dại:

— Chà! giận quá! giận muốn trào