Trang:Luan ly giao khoa thu - So dang.pdf/46

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 44 —

Câu hỏi. — Trong phép vệ-sinh thì điều gì là quan-hệ hơn cả? — Sự sạch-sẽ có ích lợi những gì? — Vân rủ Lộc tắm, Lộc bảo gì? — Vân trả lời làm sao?

Cách-ngôn.Hằng lề tắm gội phải thì.



33. — Cần phải vận-động.

Có năng vận-động thì gân cốt mới được cứng-cát, da thịt mới được hồng-hào. Vậy ta chớ nên ngồi yên một xó, không chịu đi lại cất nhắc[1], mà sinh ra bệnh-tật. Ta phải vận-động để luyện-tập thân-thể ngay từ lúc còn trẻ mới được.

Ở trường học, những giờ ra chơi, ta phải chơi đùa vui-vẻ, vừa giải-trí, vừa khỏe thân. Có khỏe mạnh thì mới có sức mà học-hành, chớ đau yếu luôn, thì còn làm được việc gì nữa.

Tiểu dẫn.Cách giữ mình cho khỏe mạnh.

Xưa có ông thầy thuốc bảo bệnh-nhân rằng: « Gân cốt có
Hoa-Đà nói chuyện.
tập-luyện, trong bụng có vui-vẻ, và nhất là đừng có làm gì thái quá, thì không phải cần đến thuốc-men ».

Ông Hoa-Đà là một bậc danh-y đời Tam-quốc, cũng có câu rằng: « Nước giữa dòng mà không thối, là vì chảy luôn. Cái then cửa mà không gỉ, là vì đưa đi đẩy lại luôn. Con người ta muốn cho mạnh-mẽ, cũng phải năng vận động, thì mới được khỏe mạnh. »

Giải nghĩa.Bệnh-nhân = người ốm. — Thái quá = đây nói ăn uống, chơi-bời quá độ.

Câu hỏi. — Thân-thể khỏe mạnh, thường bởi đâu? — Ta phải tập-luyện thân-thể thế nào? — Tập-luyện thân-thể được lợi những gì? — Ông Hoa-Đà nói làm sao?

Cách-ngôn.Có vận-động mới được khỏe mạnh.


  1. cử-động