Trang:Linh Nam dat su 2.pdf/79

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 77 —

Kim-Liên đọc rồi khen ngợi mãi, rồi lại cầm lấy hai bài thơ ngâm đi ngâm lại không nỡ rời tay. Tả-hữu chạy ra phúc-bẩm. Lam Năng cả mừng, sai lấy một đôi chén ngọc, một cái nghiên đá hoa, một cái quạt dương-chi ngọc-phiến đem thưởng cho Quí-Nhi. Quí-Nhi vái tạ nhận lấy, rồi lại vào tiệc yến-ẩm một hồi rồi mới tan tiệc. Chính hợp vào câu thơ Đỗ Công-bộ rằng:

Thơ hay những muốn kinh nhân,
Ngâm sao cho được câu thần mới nghe.

Ngày hôm sau, Lam Năng sai viên kiêu-tướng là Diệp-Thiên đến nói cầu-thân, khi đến yết-kiến Tư-trai rồi Diệp-Thiên thưa rằng:

— Lam đại-vương tôi có người ái-nữ là Kim-Liên tiểu thư, năm nay mới 16 tuổi, thực là người nhan-sắc có một, mà nghề nữ-công, tài thơ phú, không nghề gì là không tài giỏi xuất-sắc, nay vì mến cái tài-mạo của lịnh-lang muốn xin thái-công cho kết duyên Tần Tấn, xin thái-công ưng cho một lời, để tiểu-tướng sẽ về phúc-bẩm với đại-vương.

Tư-trai nghe nói cả kinh, liền chắp tay mà đáp lại rằng:

— Xin tướng-quân hãy cứ trở lại, để tôi hỏi thử cháu nó xem đã.

Diệp-Thiên từ ra về. Tư-trai gọi Quí-Nhi ra bàn hỏi mà rằng:

— Nay Lam Năng muốn đem con gái gả cho con, việc ấy nhận sao được: vạn-nhất nó lộ chuyện ra, thì lại sinh chuyện lôi thôi, vậy phải nghĩ cách thế nào để mà từ chối đi mới được.

Quí-Nhi nghe nói cũng ngơ-ngác thất-kinh, nghĩ một hồi lâu rồi nói rằng:

— Xin để con thân vào yết-kiến Lam Năng nói chối từ. nếu từ chối không xong, có sinh ra chuyện gì, xin ông bà cũng chớ lo.

Tư-trai khóc mà rằng:

— Ta chỉ mong chối từ cho được, con phải nên để ý cẩn-thận mới được.

Quí-Nhi bái-biệt Tư-trai rồi đi thẳng vào trại yết-kiến Lam Năng. Thi-lễ xong. Quí-Nhi thưa rằng:

— Tôi nghe đại-vương có cô ái-nữ muốn cho sánh đôi với tiểu-sinh này, tiểu-sinh này thật lấy làm cảm-khích lắm! Song tiểu-sinh đã có lời thề từ trước, nếu chửa được công-thành danh-toại thì thề không lấy vợ. Vả lại độ trước mới mắc phải cái ám-tật,