Trang:Linh Nam dat su 2.pdf/78

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 76 —

Vẫy-vùng nước biếc dòng khơi thẳm,
Vờn-vã trời xanh bóng nguyệt viên.
Bát-ngát phù tang ngoài bể nọ.
Ấy ai dìu-dắt thả con thuyền?

Khi viết xong, đưa đến trước mặt Lam Năng, Lam Năng xem qua mà rằng:

— Lũ chúng tôi thô-lỗ không hiểu ý-vị bài thơ ra thế nào, xin để tả-hữu đem vào cho tiểu-thư xem qua. Tả-hữu được lời cầm lấy đưa vào trong rèm. Kim-Liên xem rồi, vỗ án mà rằng:

— Thơ này thực là tài thơ tiên!

Nói rồi liền đứng dậy, lấy ra hai bức họa, bảo tả-hữu rằng:

— Cầm hai bức họa này ra xin Hoàng-huynh đề cho mỗi bức một bài thơ.

Tả-hữu lĩnh-mệnh đem ra. Quí-Nhi mở ra xem, thời một là bức tranh dưỡng-tâm của Nam Trần-Toàn vẽ; một là bức tranh Viên-An ngọa-tuyết của Triệu Tuyết phỏng theo nét bút Vương Ma-Cật mà vẽ ra một cây chuối phải mưa tuyết đè áp rủ xuống. Quí-Nhi xem xong cầm bút đề ngay hai bài thơ lên hai bức họa, bảo tả-hữu cầm vào trong rèm. Kim-Liên xem bài thơ đề bức tranh ngọa-tuyết rằng:

Hồng-lăng một bức nổi yên-vân,
Bát-ngát lưng trời tuyết mấy phân.
Bên tháp lạnh mê hồn ẩn-sĩ,
Tàu tiêu trắng rủ vẻ giainhân.
Nào nghe trước viện châu rơi tỏa,
Chỉ thấy đầu non ngọc trắng ngần.
Nhắn hỏi bạn hiền đâu đó tá?
Tìm mai trỏ nẻo sớm dời chân.

Lại xem bài thơ đề bức tranh dưỡng tâm rằng:

Tường cao bốn mặt một nhà thưa,
Chăm việc tàm tang mải sớm trưa.
Kiếp trước những mong tròn quả kén,
Duyên nay nên phải vướng lòng tơ.
Nền hoa sẵn để tay tiên dệt,
Vẻ gấm sau này mắt chúa ưa.
Nào gái thâm-khuê ai đó tá?
Canh khuya thức-nhắp luống công chờ.