Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/93

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 91 —

tức-gì cả; hai chúng tôi lại đến cửa sông Nam-giang hỏi thăm đến núi Đại-hám để đón Hoàng chúa-công, thời nhân-dân xứ ấy đều nói rằng: Núi Đại hám mấy năm nay phải chúa Mán ở núi Thiên-mã là Mai-Anh chiếm-cứ, người ta không ai dám qua, vậy chúng tôi không dám đi, phải trở về phục-mệnh.

Lý công-chúa nghe nói cả kinh, liền cho đòi tên tì-tướng trước cho đi hỏi thăm ở núi Trà-mi đến hỏi vặn lại mà rằng:

— Núi Đại-hám đã phải quân giặc chiếm-cứ, Cô-nương lẽ nào lại có ở đó, hay là mày đi hỏi thăm không đích-thực chăng?

Tên tì-tướng thưa:

— Bẩm công chúa, những người láng giềng ở đó đều nói thế cả; Công-chúa không tin, xin lại sai người đến hỏi thăm lại mà xem.

Công-chúa nghe nói liền sai tên tì-tướng khác đến núi Trà-mi hỏi thăm lại, khi trở về nói rằng:

— Bẩm Công-chúa, Cô-nương di-cư đến núi Đại-chướng, chớ không phải núi Đại-hám.

Công-chúa giẫm chân mà rằng:

— Thôi Hoàng-lang. hưu-hĩ! Hoàng-lang là người khí-khái không chịu thua, cường ngạnh không chịu nhũn nếu gặp quân cường-đồ không chịu khuất-nhục, thời khỏi chết sao được!

Nói rồi liền khóc oà lên, sai điệu tên tì-tướng trước ra đánh cho hai chục roi, cách chức đi không dụng nữa. Chư-tướng đều đến thăm hỏi. Phù-Hùng nói:

— Xin Công chúa chớ thương đau quá, hãy xin sai một tên thám-tử đến núi Đại-hám dò xem rằng Hoàng-lang có đến xứ ấy không? có phải là đến đó mà bị hại không? nếu dò được đích thực tin-tức như thế nào, thời tiểu-tướng xin cùng với chư-tướng đem hết quân sơn-trại, đi đánh báo thù cho Hoàng-lang.

Chư-tướng đều đồng-thanh mà rằng:

— Phù tướng-quân nói phải lắm!

Chư-tướng cáo từ lui ra, một mình Công-chúa nghĩ phân-vân mãi không đành, bụng nghĩ thầm rằng: Hoàng-lang là người quân tử tình-thâm nghĩa-trọng, nếu không có sự-cố gì thời tất không chậm trễ đến nay, trước ở đây với ta ân-ái biết chừng