Trang:Linh Nam dat su 1.pdf/9

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 7 —

phong quái thạch, cổ tích rất nhiều đi du-ngoạn cũng thích. Bèn sai tên kiện độc là Hoàng Hán đem tráp trầu hồ rượu theo hầu và dắt Phùng-Ngọc cùng đi chơi, quanh-co trông núi Trường-nhĩ mà đi lên. Núi ấy cao chót-vót, tự chân núi đến đỉnh núi bích-lập ngất trời, cao xa đến bốn năm dặm, ba người vin mây rẽ sắn theo con đường nhỏ mà đi lên, thực là:

Núi cao ngất trên đầu
Mây bay quanh dưới gối.

Ba người đứng trên đỉnh núi, trông xem một hồi lâu, rồi đi vòng quanh các nơi danh-thắng như là đỗng Đường-vương đền Chân-võ, hang Hàn-bà, du lịch xem qua một hồi, rồi trèo lên đỉnh núi Phượng-cốc trông xem suối Bộc-bố chẩy nước tóe ra trắng xóa như trăm trượng lụa, lại đến xem hòn đá bàn-cờ, thưởng-ngoạn một hồi lâu, mặt trời đã xế trưa, bèn qua đến chùa Quảng-phúc để nghỉ. Khi mới đến cửa chùa, thấy trong chùa, trước tòa Tam-bảo thờ phật thắp một đôi nến cực to, bày vô-số các thức phẩm quả để hiến-cúng; lại có các vị sư ngồi la-liệt hình như có việc gì, dưới dẫy hành-lang, lại có mấy ông kỳ-lão mũ áo ngồi chỉnh-tề; nhìn vào trong thấy có một vị hình như Cổ-khê Tăng tiên-sinh, ý chừng chư-sư ở trong đó bày tiệc tết Trùng-dương, vào nghỉ có lẽ không tiện, Tư-Trai vội lùi bước ra toan tháo lui, không ngờ Thạch thiền-sư trông thấy, gọi to lên rằng:

— Hoàng thái-công đi chơi đâu đó mà lại trở ra?

Tư-Trai nghe thấy gọi không hiểu là ai, bước vào vái chào chư-tăng cười mà rằng:

— Tôi muốn vào ngoạn-cảnh chùa, thấy chư-vị tiên sinh đương bận việc phúc, sợ vào làm bận ra không tiện chăng?

Cổ-khê cười mà rằng:

— Hoàng thái-công nhận sai đấy, hôm nay là ngày lục-thập thọ-đản cụ Thạch thiền-sư, nên các anh em môn-đồ trong sơn-môn cùng lại chúc thọ, chúng tôi cũng lại chúc mừng thiền-sư đây, không phải là bận việc phúc-đức gì cả.

Tư-Trai nói:

— Có phải thế à? Tôi không được biết

Liền gọi Hoàng Hán đem tráp lại, mở ra lấy một phong ước độ năm sáu đồng tiền bạc, nâng tay đưa đến trước mặt Thạch thiền-sư thưa rằng: